Tô Mộc Sinh nhìn đối phương rồi cười khẩy: “Hồi nãy ta còn tự hỏi ai lại mạnh miệng như vậy, thì ra là mụ già Lưu Thôi Bình ngươi.”
“Có phải tổn thương người ta bằng lời nói là bản lĩnh của Thanh Hồ đế đúng không?” Lưu Thôi Bình không giận, từ tốn pha trà: “Chuyến này Tam đại trưởng lão của hội trưởng lão cũng đến, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời.”
“Chẳng lẽ ngươi nghĩ nữ nhi của mình trở thành minh chủ rồi, ngươi muốn làm gì thì làm nấy ư?”
“Được rồi, nếu Long Khâu Bạch Thanh không chịu ra, ta nói cho ngươi nghe cũng không vấn đề gì cả.”